Trải qua gần ba năm học đầy kỉ niệm với bạn bè, với thầy cô, tập thể lớp 8A7 chúng em đã không chỉ là nơi để trao đổi kiến thức mà đã là một ngôi nhà chung vô cùng đoàn kết. Mỗi học sinh là một thành viên nhỏ trong gia đình 44 thành viên ấy.
Ngày Nhà giáo Việt Nam hay còn gọi là ngày lễ hiến chương nhà giáo Việt Nam.Công đoàn giáo dục Việt Nam, là thành viên của FISE từ năm 1953 (hội nghị có 57 nước tham dự), đã quyết định trong cuộc họp của FISE từ 26 đến 30/8/1957 tại Warszawa, lấy ngày 20/11/1958 là ngày "Quốc tế hiến chương các nhà giáo".Khi Việt Nam thống nhất, ngày này đã trở thành ngày truyền thống của ngành giáo dục Việt Nam. Vào ngày 28/9/1982, Hội đồng Bộ trưởng (nay là Chính phủ) đã ban hành quyết định số 167-HĐBT thiết lập ngày 20/11 hằng năm là ngày lễ mang tên “Ngày nhà giáo Việt Nam". Ngày 20/11/1982, là lễ kỷ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam đầu tiên được tiến hành trọng thể trong cả nước ta. Từ đó đến nay, đây là ngày truyền thống của ngành giáo dục để tôn vinh những người làm công tác trồng người.
Có những điều thật giản dị, gắn bó với chúng ta nhưng khi viết về nó cảm xúc lại ngập ngừng khó tả. Ngỡ rằng chính nhờ điều kiện thân thuộc ấy mà cảm xúc được dễ dàng tuôn trào. Vậy sao mực đọng đầy ngòi bút nhưng chưa thể viết lên chữ, thành lời, thành câu. Phải chăng càng quen thuộc bao nhiêu ta lại càng mặc nhiên bình yên đón nhận trong sự quen mắt, lặp lại của hình ảnh? Sự quen thuộc chẳng nên là điều kiện để hờ hững hóa tình cảm. Những gì giản đơn, quen thuộc tạo nên gắn bó.